Discussion about this post

User's avatar
Chanh's avatar

Em nhìn thấy mình trong bài viết của chị, trong câu chuyện của chị. Em đi solo trip từ năm 18 tuổi và giờ là 21 tuổi rùi, mỗi năm một nơi và mỗi chuyến đi là một con người mới. Tự do em tìm thấy trong mỗi lần đi xa là cảm giác tìm lại được một phiên bản mới mà không bị dán nhãn từ những con người và cảnh vật, là một trang giấy trắng để đón nhận những điều mới và nhìn lại mình thật rõ hơn. Cảm ơn chị rất nhiều vì một bài viết hay ạaa

Expand full comment
Thuan Ngo's avatar

Mình thích Phú Yên, 1 vùng đất êm đềm, không ồn ào hay vội vã. Đến với nơi ấy sẽ rất dễ cho ta cảm giác tự tại (với những vị khách đến từ TP xô bồ, tấp nập, vội vã). Nên đọc bài viết của bạn ngay từ đầu đã thấy thú vị và cảm mến rồi.

Điều thứ 2 là các cách bạn lựa chọn đi 1 mình. Mình cũng đã có cơ hội cho phép mình 1 mình đến 1 vùng đất mới để cân bằng cuộc sống. Lần đầu rất ổn, lần 2 cũng ổn đấy, lần 3 thì banh xác vì công việc (có thể giống bạn, lần 3 chỉ là làm việc ở nơi khác). Và mình tiếp tục thấy thú vị trong trải nghiệm mà bạn đã trải qua, sao giống mình thế.

Mình có đọc ở đâu đó nói rằng "hạnh phúc là khi chúng ta có thể nghĩ, nói, làm cùng 1 thứ". Mình tin cảm giác tự do, tự tại sẽ rất gần với cảm giác hạnh phúc. Vì khi ấy mình thấy mình là mình, làm được điều mình nghĩ, nói và làm những điều mình tin. Câu mình viết ở trên đang là kim chỉ nam để mình sống, làm việc và hành động mỗi ngày. Mỗi ngày mình cố gắng càng tiến sát đến việc "nghĩ — nói — làm cùng 1 thứ", không thêm thắt, không do dự.

Hy vọng chia sẻ với bạn!

Expand full comment
3 more comments...

No posts